Quý Miên Miên hưng phấn tới nỗi không ngủ được, ngồi ôm máy tính cày game, đánh boss của phó bản, thuận tiện gọi một suất gà rán và hai lon bia. Hai mươi phút sau, boss còn chưa đánh xong, chuông cửa đã vang lên, Quý Miên Miên tưởng là người ship đồ ăn khuya đến, vội vã bảo với mọi người trong bang một tiếng là cô đi lấy đồ ăn, tí nữa quay lại.
Quý Miên Miên vừa mở cửa ra đã nói: "Ô, bác đến nhanh thật đấy, bác bảo ít nhất là nửa tiếng sau mới…?"
Hai chữ cuối cùng mắc kẹt lại trong cổ họng Quý Miên Miên, cô ngẩn người nhìn ra ngoài cửa, bởi vì ngoài này không có ai, lẽ nào là cô nghe nhầm? Không có ai đến à?
Quý Miên Miên thò đầu ra nhìn về bên tay trái hành lang, trống rỗng, chuẩn bị quay sang bên phải, đột nhiên thấy trước mặt tối sầm, miệng đã bị người ta bịt lại, còn không đợi cô phản ứng kịp, cả người đã bị đẩy vào trong phòng.
Quý Miên Miên kinh ngạc, đôi mắt trợn trừng muốn lòi cả ra ngoài.