Nói rồi Đinh Phù khẽ cau mày lại: "Chỉ là tội cho hai đứa bé, chắc chúng phải chịu khổ sở rồi. Là lỗi của em, bình thường quá nuông chiều hai đứa nó. Tại em cứ nghĩ rằng, mình đã nhận nuôi hai đứa nó thì phải cho chúng nó cuộc sống tốt nhất. Nhưng thôi thế này cũng tốt, chúng nó cũng lớn cả rồi, cũng nên chịu chút khổ sở, để biết trên đời này nào có ai là thuận lợi cả một đời. Anh nói có đúng không?"
Đinh Phù hiểu biết lòng người, Đinh Phù thấu tình đạt lý, Đinh Phù chứa chan tình nghĩa và còn thiện lương nữa.
Tất cả những thứ này khiến Nhạc Bằng Trình khó có thể kiềm chế cơn cảm động, ông ta cầm tay của Đinh Phù, nói: "Tiểu Phù, em yên tâm, lần này đã về nước rồi, không cần biết khó khăn thế nào, anh nhất định sẽ ly hôn với Tô Ngưng Mi. Anh nhất định sẽ lấy em."