"Hay…" Quý Miên Miên đứng sau lưng Yến Thanh Ti không nhịn được mà reo lên, vỗ tay bồm bộp, ánh mắt nhìn Yến Thanh Ti tràn đầy sùng bái.
Yến Thanh Ti và Diệp Thiều Quang quay sang nhìn cô, Quý Miên Miên giờ mới phát giác ra mình nói "hay" vào lúc này không được tốt cho lắm thì phải, cô vội vã bỏ tay xuống, cười hì hì, lủi ra nấp đằng sau lưng Yến Thanh Ti.
Tia sáng lạnh loé qua trong mắt Diệp Thiều Quang: "Xem ra, cô Yến đây không định nể mặt tôi rồi."
Yến Thanh Ti gật đầu: "Nể chứ, đương nhiên là phải nể rồi"
Quý Miên Miên kinh ngạc nhìn Yến Thanh Ti, nữ thần không định bảo vệ cô nữa à?
Nhưng ngay sau đó lại nghe thấy Yến Thanh Ti chậm rãi nói: "Nhưng mà… điều kiện tiên quyết là anh phải có mặt mũi trước đã. Anh có mặt mũi thì tôi mới có thể nể được chứ? Anh làm gì có mặt mũi, nhất quyết muốn tôi phải nể anh, thế không phải đang ép buộc người khác sao?"