*đồng sàng cộng chẩm: chung giường, chung gối
Nhạc Thính Phong cười xấu xa, lẩm bẩm: "Ông đây cho em được nghỉ ngơi thêm vài ngày."
Giang Lai nghe mà muốn khóc, anh biết, gần đây tâm trạng của Nhạc Thính Phong không được tốt, nói đúng hơn là kể từ khi cô Yến Thanh Ti từ nước ngoài trở về, tâm tình anh ta chưa từng được thoải mái.
Nhưng mà boss nói để anh ta* nghỉ ngơi thêm mấy ngày nữa là có ý gì? Lẽ nào là sắp xử anh như giám đốc Vũ Phóng sao?
*Trong tiếng Trung không phân chia từ xưng hô nên ở đây Giang Lai hiểu nhầm Nhạc Thính Phong đang nói với anh ta.
Đừng mà, anh có gây nên tội tình gì đâu T_T?
Chỉ lén lút nói vài câu với Khúc Kính thôi mà, đâu có được tính là nói bậy.
Giang Lai vội vàng đáp: "Nhạc Tổng, xin lỗi, em sai rồi, sau này em không dám nói xấu ngài nữa. Thực ra thì... đều là do giám đốc Khúc, là do anh ta ép em nói ra chứ không phải em tự đưa chuyện, anh ta... tò mò về cô Thanh Ti lắm."