Yến Thanh Ti cười.
Cô không ngờ Nhạc Thính Phong mà cũng có thể làm ra loại chuyện này.
Xem ra mặt mũi của cô cũng thật sự rất lớn, còn có thể khiến Nhạc thái tử đứng ra chống lưng cho mình.
Yến Thanh Ti nhếch khóe miệng, cơ hội nắm bắt Nhạc Thính Phong hình như ngày càng lớn.
...
Yến Thanh Ti cầm di động nhìn chằm chằm vào số điện thoại của Nhạc Thính Phong.
Có nên gọi không? Chỉ vì một Cận Tuyết Sơ có đáng để cô đi tìm Nhạc Thính Phong Không?
Thực ra, có nói gì cũng không quan trọng, quan trọng ở chỗ nếu cô gọi điện thoại cho anh ta tức là thừa nhận cô đã thua và phải cúi đầu trước.
Mười phút sau, Yến Thanh Ti quyết định mai mới đi Cảnh Thành, cô gọi điện cho Cận Tuyết Sơ.
"Tuyết Thần, hôm nay rảnh không?"
"Sao thế, muốn hẹn anh à?" Cận Tuyết Sơ cứ mở miệng là nói mấy câu bỉ ổi, nghe giọng nói cực kì bình thản ung dung, hoàn toàn nghe không giống giọng của một người đang gặp khó khăn.