Mặt khác, Lý Tiểu Vũ cũng thực sự muốn rèn luyện bản thân. Cô ở cùng nhà họ Tô vài ngày, cảm thấy khác hẳn so với ở với đám người sống sót trước kia. Đám người đó chỉ biết cầu xin, đi tìm sự bảo vệ, chỉ biết than trời oán đất; còn người nhà họ Tô không như thế. Thế giới bên ngoài không an toàn, họ sẽ tự mình tạo ra một thế giới an toàn; vì nó mà loại bỏ mọi khó khăn, vượt qua nguy hiểm cũng không hề sợ hãi.
Kiểu tinh thần thế này khiến Lý Tiểu Vũ thay đổi suy nghĩ; cô không muốn quỳ gối cần xin sự thương hại của người khác, cũng không muốn dạng chân hầu hạ đàn ông. Cô muốn trở thành người như Tô Tô, dũng cảm đi giết zombie, dũng cảm sinh hoạt bình thường trong thế giới hỗn loạn này.
Nhìn gạo trên tay, Lý Tiểu Vũ về biệt thự của mình thay quần áo xong sang nhà Tô Tô xin ít nước rồi lại quay về vo gạo, sau đó nấu cơm ăn. Cô vừa ăn vừa khóc, sau ngày hôm nay, Lý Tiểu Vũ cô xin thề sẽ bắt đầu giết zombie, tự mình giết, tìm đồ nuôi sống bản thân!