"Tiểu tổ tông của mẹ, đại bảo mã và tiểu bảo mã của con không thể mang lên xe được." Mai Thắng Nam liếc nhìn Phương Thúc Ế với ánh mắt bất đắc dĩ, rồi quay đầu lại nói với Phương Nguyệt Nhi, "Nếu như con muốn dắt theo chúng, vậy con chỉ có thể tự cưỡi chúng ra ngoài thành thôi."
Đại bảo mã và tiểu bảo mã là hai con ngựa biến dị năm ngoái Tô Tô thuần hóa tặng cho Phương Nguyệt Nhi. Mấy năm nay, Phương Nguyệt Nhi rất thích hai con ngựa này, suốt ngày mặc đồ cưỡi ngựa. Mỗi ngày đều phải cưỡi tiểu bảo ma chạy quanh trường đua ngựa hai tiếng. Còn đại bảo mã khi bị Tô Tô bắt được nó đã một tuổi, cho nên tính khí khá hoang dã, mãnh liệt cho Tiểu Ái cưỡi thì thích hợp hơn.
Bởi vì uy nghĩ đến chuyện bản thân cưỡi tiểu bảo mã ra ngoài thành đón Tiểu Ái, đại bảo mã vẫn phải dắt theo bên mình. Mà tính khí của đại bảo mã lại hung mãnh, đến lúc đó càng khó xử, Phương Nguyệt Nhi chỉ đành nhịn đau từ bỏ kế hoạch dắt hai con ngự theo, đi xe cùng cha mẹ mình đi đón Tiểu Ái.