Người che mặt đến càng lúc càng nhiều. Đáng ra trận chiến lớn như vậy, đội tuần tra đã phải nhận ra nhưng mãi lại không xuất hiện. Tiểu Ái cảm thấy áp lực càng lúc càng lớn. Trong cơn nóng giận, cô bé nhảy xuống khỏi mui xe, tránh thoát một viên đạn, quát lên:
"Chíp Bông!"
Chíp Bông vừa cắn một tên che mặt nhanh chóng chạy tới, biến thân thành một con rắn to màu đỏ, uốn éo sau lưng Tiểu Ái, mang phập phồng. Nó mở miệng cắn một cái, một tên che mặt mất luôn đầu.
Đám Duệ Duệ mỗi đứa quấn lấy một tên để đánh. Từ Lỗi dùng hai tay giữ một tên bịt mặt, kéo sang hai bên. Người tên đó rách đôi, máu thịt bắn tung tóe vào người Từ Lỗi.
"Đồ ẻo lả, ở đây làm gì? Chỉ có thiệt thân!"
Duệ Duệ chui lên gọi biệt danh Thiên Tứ. Cậu bé Thuấn Di vài lần là cứu được Thiên Tứ thoát khỏi dây thừng của đám áo đen, dựa vào lưng Thiên Tứ thở dốc còn trêu chọc Từ Lỗi: