"Con à, khi con còn bé, vốn bác muốn cho con lớn lên trong quân đội nhưng cha con lại không đồng ý, không cho là không cho. Con gần gũi với bác, bác cũng coi con như con ruột. Sau này bác mất, toàn bộ nhà họ Phương phải dựa vào con, bác đã sắp xếp rồi. Nhà họ Phương muốn đứng vững trong mạt thế thì có mấy chuyện nhất định phải làm như phát hiện nguồn năng lượng mới, nghiên cứu vũ khí mới, còn có vaccine phòng bệnh mạt thế, quan trọng là nắm lấy quyền cung cấp nó. Con chỉ cần làm xong mấy chuyện này, tương lai nhà họ Phương muốn không phát triển cũng không được, con à..."
Phương Hữu Mạo nói dông dài, chỉ hận không thể một lời giao phó lại tất cả mọi chuyện, chỉ sợ có chỗ dặn dò không kỹ sẽ khiến sau này Phương Thúc Ế đi đường vòng nhiều. Phương Hữu Mạo dừng lại một chút rồi tỏ ra nghiêm túc nói: