"Nhưng thủ trưởng à, đây là cơ hội tốt ngàn năm có một. Ngài nghĩ mà xem, chân của ngài không phải trời mưa thì sẽ đau sao? Tim của ngài còn có thể khỏe mạnh như hồi còn trẻ không? Thậm chí, có thể chịu đựng đủ loại rèn luyện gian nan như hồi còn trẻ không? Chỉ cần có được Thiên Tứ, ngài sẽ có cơ hội để cho những hậu bối thấy được phong thái và khí phách của ngài năm xưa."
Hoa Hoa ngồi đối diện khuyên nhủ Xuân Chính Tông. Lời nói của hắn ta đã làm lay động Xuân Chính Tông, nhưng khi nghĩ đến Xuân Thập Tam vẫn còn đang ở trong tay Tô Tô, ông ta lại có chút do dự. Vì thế, nghĩ đi nghĩ lại chỉ có thể thốt ra một câu,
"Chuyện này không dễ như vậy đâu, nếu như muốn cướp người từ thôn Bát Phương thì sẽ phải trả cái giá lớn chưa từng có."
"Tôi biết ngài có cài một gián điệp ở thị trấn nhộng…"
"Ý cậu là muốn bại lộ thân phận của người này chỉ vì muốn có được Thiên Tứ?"