Thạch Hâm định lý luận với vợ Xuân Lai một phen, vợ Xuân Lai cắt những lời thuyết phục của cô ta, nói với Tô Tô về chuyện khác.
"Tôi nghĩ, chúng ta nên làm một bài trắc nghiệm phân tích hành vi trong trại trẻ mồ côi, giám định tam quan và suy nghĩ của bọn trẻ. Những đứa đã bị vặn vẹo quá, những đứa trẻ đó có giáo dục tiếp cũng không có ý nghĩa gì, cứ để cho chúng rời khỏi trại trẻ mồ côi, tránh làm hư những đứa trẻ khác. Tô Tô, cô thấy sao?"
Đối mặt với Tô Tô, ngữ khí nói chuyên của vợ Xuân Lai còn đem theo ý trưng cầu ý kiến. Trước đây cô nghĩ không cần quan tâm, chỉ đến trại trẻ mồ côi thôi, những đứa trẻ chưa tới mười sáu tuổi đều được nhận vô điều kiện, đây là một quan điểm sai lầm. Hậu quả của việc nhận người vô điều kiện là nhận cả những đứa trẻ đã đồi bại, thối nát đến tận xương tủy. Vì thế nên mới dẫn tới chuyện bắt một bé gái mười một tuổi buôn da bán thịt ngày hôm nay.