Chẳng thèm quan tâm tới tâm trạng của Bạch Tuyết lê lúc này, miệng của Thạch Hâm vẫn không dừng lại. Cô ta nhìn gương mặt tái nhợt của Bạch Tuyết Lê, chợt cảm thấy ghê tởm, bèn nói:
"Cô Bạch, cô là loại người gì? Tôi là người thế nào? Cô đừng tưởng tôi cứu cô một mạng thì có thể cho cô ở lại nhà họ Thạch, cô có thể xóa sạch những ân oán từ trước tới nay của chúng ta. Đối với loại kỹ nữ như cô, không giết cô chẳng qua vì cô có chút giá trị thôi. Cô ngoan ngoãn giúp tôi báo thù, tôi sẽ nể mặt chồng tôi thích cô sẽ cho cô một con đường sống. Nếu không cô đừng mong thoát được, tôi không báo thù được tôi sẽ lôi cô xuống địa ngục cùng!"
Nói xong, Thạch Hâm rời đi, bỏ mặc Bạch Tuyết Lê đứng đó một mình ở hành lang. Người làm đi qua đi lại, nhìn thái độ Thạch Hâm với Bạch Tuyết Lê, phần lớn đều là người nhanh nhạy nên họ nhìn Bạch Tuyết Lê như vậy khiến cô ta có một loại cảm xúc không rõ tên trong lòng.