Khu đông thay đổi ngày càng tốt đẹp hơn, Xuân Lai thì đang gom góp tinh hạch để tự mình đến thôn Bát Phương mua đồ dùng.
Ở khu bắc tại nhà họ Thạch, Thạch Hâm mặc áo tang quỳ gối trong linh đường, trước mặt là hai bài vị: một là của chồng cô ta Khuông Thế Quốc, một là em trai cô ta Thạch Anh.
Trong giai đoạn này, Thạch Hâm đã phái không ít người đi tìm xác Thạch Anh nhưng cô ta luôn bị thất vọng. Dù vậy, Thạch Hâm vẫn làm bài vị cho em trai mình, mỗi ngày thắp ba nén nhang, kiên trì cúng bái cho cả hai anh em.
Cô ta gầy gò đến tiều tụy, hoang hoải nhìn hai bài vị trước mắt. Đó là hai người thân thích gần gũi nhất của cô ta, giờ cả hai bỏ cô ta mà đi, cô ta cũng muốn đi theo bọn họ nhưng…
Bên ngoài, người quét dọn mở cửa. Thạch Hâm lẳng lặng quay lại nhìn xem cô quét dọn định nói gì.
"Bà chủ, có một cô cái họ Bạch đến tìm cô. Cô ấy nói biết người giết ông chủ và cậu Thạch Anh, hỏi xem cô có muốn báo thù không. Nếu muốn báo thù thì hãy gặp mặt."