Tô Tô vẫy tay với thầy Tần rồi quay người bế Tiểu Ái đến bệnh viện. Trạc Thế Giai và Thiên Tứ được giữ trong lồng kính vẫn còn nằm ở tầng hai của bệnh viện. Trong lòng Tô Tô luôn lo lắng cho sự an nguy của Thiên Tứ cho nên mới sáng sớm cô đã lập tức đến thăm cậu bé.
Khi Tô Tô đến, Trạc Thế Giai vẫn còn đang ngủ trên giường. Tối qua, lúc Tô Tô quay về biệt thự, Trạc Thế Giai vẫn còn chưa ngủ, có lẽ đã quá mệt cho nên Tô Tô đẩy cửa vào trong, cô ấy cũng không biết.
Tô Tô bế Tiểu Ái đi đến bên lồng kính, nhìn Thiên Tứ. Thiên Tứ bé nhỏ đáng thương lúc này giống như một con thú nhỏ, mặc tã lót. Tã lót kia là tã size nB – size nhỏ nhất mà Tô Tô tìm được, nhưng khi mặc lên người Thiên Tứ thì lại trông rất là rộng.
Người cậu bé còi cọc gần như không có thịt, chỉ nhìn thấy mấy chiếc xương sườn nhỏ. Trên ngực cậu bé bị Trạc Thế Giai dính thiết bị đo điện tâm đồ. Bụng nhỏ hơi phập phồng. Gương mặt thằng bé còn không to bằng một bàn tay Tô Tô mà phải đeo máy thở ô xi.