Mới đi được hai bước, con đường trống trải phía trước bỗng xuất hiện một cô gái tóc tai bù xù, có một người đàn ông phía sau. Cô gái chạy về phía trước, vừa đúng lúc chạy đến trước Tô Tô, quỳ xuống đất "bụp" một tiếng. Cô ta vừa khóc vừa nói:
"Tô Tô, Tô Tô, cứu tôi với. Tôi bị người khác ức hiếp. Cô cứu tôi với, có người ức hiếp tôi."
"Cô nói bậy bạ gì đấy?!!"
Anh Bảo - thuộc hạ của anh Bì, chạy theo cô ta. Anh Bảo đỏ mặt, tức giận lao đến trước mặt Tô Tô chỉ vào cô gái đang quỳ dưới đất, nói với Tô Tô:
"Tô Tô, tôi thấy đêm muộn thế này rồi cô ta còn chạy ra từ phòng của lao động chân tay, tôi liền kéo cô ta lại hỏi cô ta đang làm gì?"
"Tôi từ phòng đám đàn ông ra thì làm sao? Tôi thấy đám Mai Thắng Nam cũng thường ra ra vào vào phòng đàn ông, không phải sao?"