" Chuyện này… không thành vấn đề!"
Lý Tiểu Vũ suy nghĩ một chút rồi gật đầu. Tô Tô đỡ Diệp Dục lên, để Lý Tiểu Vũ cõng anh ra ngoài. Cô muốn thu dọn đồ dùng trong lều của Diệp Dục, không ngờ lại tìm thấy tấm ảnh của mình trong đống đồ lộn xộn.
Đấy vốn là ảnh gia đình cô nhưng bị Diệp Dục cắt chỉ còn Tô Tô, tựa như rất trân trọng lưu vào ký ức, xếp nghiêm chỉnh. Tô Tô cúi đầu nhìn gương mặt ngây thơ, hơi xấu hổ của mình.
Dựa vào thời điểm trong tấm ảnh, Tô Tô mới chỉ là một nữ sinh trung học, tóc rất dài, ngoan ngoãn dịu dàng, nội tâm mềm yếu trong sáng, đối xử lễ phép với tất cả mọi người, luôn luôn nhỏ nhẹ, không phải người đàn bà đanh đá chua ngoa của hiện tại.
Cô nhặt tấm ảnh lên, lẳng lặng cất đi, sau đó thu dọn lều. Nhờ Lý Tiểu Vũ giúp đỡ, cô đóng gói tất cả mọi thứ vào balo hành quân. Cô không tháo vũ khí mà cầm tất cả bao gồm một cung tên, một súng ngắm xuống tầng.