Tạ Hào Thế, Sở Hiên, Lý Oánh và Vương Tử Kiều, Lã Ấn bốn thế lực này đang ở trong tình trạng phân tán, bị biển giòi bao vây. Biển giòi này cũng rất thú vị, giống như bị người khống chế có mục đích. Ngoài phe của Vương Tử Kiều còn có thể tự do ra vào, Tạ Hào Thế, Sở Hiên và Lã Ấn đều bị vây ở bên trong.
Dường như Vương Tử Kiều và Lý Oánh có dị năng giả có thể xua đuổi côn trùng, cho nên Lý Oánh có thể ra ngoài cũng không phải là chuyện gì khó. Ba phe thế lực còn lại, bao gồm cả Lã Ấn tự chui đầu vào rọ đều bị vây chặt trong biển giòi. Sở Hiên và Tạ Hào Thế cũng tự lo thân mình còn chưa xong. May mà mặc dù bọn họ bị bao vây, gần đây vì giết giòi bọ mà lấy được không ít tinh hạch. Nếu như có thể cầm cự không bị chết đói, một lần trả hết phí đồ đạc của Tô Tô cũng không thành vấn đề.
Đêm xuống, Tô Tô ngồi dựa vào giường, thở hổn hển, nghe Diệp Dục nói về tình hình của Tương Thành. Cô cau mày, nói với Diệp Dục đã tắm xong đang ngồi trên đầu giường cô: