"Tôi không có nhân tính? Tôi chính là bởi vì có nhân tính mới bóp chết nguy hiểm từ trong trứng nước! Tẩm Nguyệt, cô đừng có bày ra dáng vẻ Đức mẹ mạt thế nữa. Hôm nay không giết Lý Tiểu Vũ, tương lai sẽ trở thành hậu họa, cô chịu trách nhiệm hả?!"
Lý Oánh cũng tức giận, cao giọng gào lên với Tẩm Nguyệt. Tẩm Nguyệt tức giận giậm chân tại chỗ, đột nhiên vành mắt đỏ hoe, quật cường chặn ở cửa, cổ họng nghẹn ngào, nhìn Lý Oánh nói:
"Chúng ta đâu phải là không có cách? Vừa rồi Tô Tô cũng đã nói, tìm mấy người đến trói Tiểu Vũ lại. Cô muốn giết cô ấy thì không thể đợi sau khi cô ấy biến thành zombie rồi giết sao?"
"Nếu như không trói được thì sao?"