Trên đường đi, Cảnh Y Nhân không dám nhắc lại chuyện cậu bị bệnh nữa.
Về đến nhà, quản gia Ngô đã chờ ở cửa.
Quản gia Ngô vừa nhận lấy áo khoác của Lục Minh, vừa nói với Cảnh Y Nhân đi phía sau anh: "Cô Cảnh, Cảnh Hi - em trai cô gọi điện thoại tới, nhắn rằng khi nào cô về hãy gọi lại cho cậu ấy."
"Được rồi." Cảnh Y Nhân lên tiếng trả lời, bước lên bậc thềm rồi nhanh chóng đi vào trong nhà.
Lục Minh đổi giày ở lối vào, Cảnh Y Nhân thì giày cũng chưa cởi đã chạy thẳng vào phòng khách, khiến sàn nhà bị giẫm ướt sũng.
Thấy cô vội vàng như vậy, động tác đổi giày của Lục Minh hơi dừng, mày nhíu lại.
"Không được phép gọi điện thoại. Đi lên ngủ!"
"..." Cảnh Y Nhân còn chưa kịp chạy đến lấy điện thoại bên cạnh sô pha thì Lục Minh đã đột nhiên giận dữ, khiến cô chẳng hiểu ra sao.
Theo bản năng cô quay đầu lại hỏi: "Tại sao ạ?"
"Không trăng sao gì hết. Đi lên ngủ! Không thì tôi hưu cô ngay bây giờ đấy!"