Hơn nữa còn chưa có sự đồng ý của cô mà đã làm chuyện này thì có khác gì hái hoa tặc đâu?
Nghĩ vậy, Cảnh Y Nhân giống như nổi điên chống cự lại Lục Minh.
Đẩy không ra thì đôi tay nhỏ đập lung tung ở trên người, trên mặt anh.
"Không muốn… Cậu…! Không muốn… Cậu… Chuyện này phải hai bên tình nguyện mới được…"
Cô càng ra sức giãy giụa, phản kháng càng làm cho Lục Minh tức giận.
Anh ngẩng lên từ ngực Cảnh Y Nhân, mãnh bạo siết lấy cổ cô.
"Hai bên tình nguyện?" Bốn chữ này làm Lục Minh nghiến răng nghiến lợi.
Cô thật sự không muốn để anh chạm vào, vậy vừa nãy còn nói cái gì anh là ông xã cô, là chồng cô, Lục Minh của cô.
Bốn chữ đẹp đẽ như vậy, Lục Minh không rõ vì sao cảm giác như ngực bị lấy mất thứ gì, cảm giác trống hoác khiến anh khó chịu.
"…" Đôi mắt hoảng sợ của Cảnh Y Nhân nhìn anh chằm chằm, cổ cô bị siết tới độ thở cũng khó khăn nên cô không dám phản kháng lại.