Ngày hôm sau.
Khâu Quốc phái sứ giả tới, dâng cờ trắng thư hàng, lui binh.
Thư đầu hàng bằng da dê dán giấy trắng mực đen viết võ ràng, bọn họ đình chiến trước công chúa nước Lộc Nguyên.
Công lao chấm dứt cuộc chiến tranh này quy về cho Cảnh Y Nhân.
Toàn quân doanh trên dưới đều ăn mừng, không dùng một binh một tốt nào mà vẫn chiến thắng.
Đám binh sĩ ca tụng công chúa Khuynh Thành là tiên nhân hạ phàm, chỉ cần đàn một khúc đã khiến kẻ địch thần trí mơ hồ, tự động đầu hàng.
Toàn quân doanh ngoài hoàng đế cữu cữu ra không ai là không vui mừng, chỉ chờ chuẩn bị khải hoàn về triều.
Sau khi nước Khâu Sơn đã rút toàn bộ binh linh, bọn họ ở lại hai ngày mới chuẩn bị trở về.
Hai ngày này Cảnh Y Nhân trải qua vô cùng khó khăn.
Từ ngày hoàng đế cữu cữu đưa cô về, người chẳng nói gì với cô cả.
Cảnh Y Nhân ngày ngày đi theo sau hoàng đế cữu cữu nhưng hắn coi cô như không tồn tại.