Tên râu quai nón này ngoại trừ dáng vẻ dũng mãnh ra, còn lại khuôn mặt xấu xí tới mức chỉ có thể nhìn thấy râu tóc rậm rịt kín mít với một đôi mắt sáng lấp lánh trông rất có thần thái.
Gã còn dám chê cô xấu xí, cũng chẳng biết soi gương thử xem bản thân mình ra cái dạng gì?
Cảnh Y Nhân lườm gã một cái.
"Nói liên thiên gì vậy! Bảo ngươi đi thám thính tình hình quân địch sao lại trở về sớm thế hả?"
Nam nhân râu quai nón không để ý mà vung tay.
"Ôi trời! Tình hình quân binh nước Lộc Nguyên đã thám thính xong rồi! Binh sĩ của bọn chúng chỉ bằng một nửa chúng ta, chắc chắn là thua rồi không còn nghi ngờ gì nữa!"
"Có điều người của nước Lộc Nguyên bất kể là đàn ông hay đàn bà đều trông yếu đuối như nước, không giống phụ nữ Khâu Sơn chúng ta, ai nấy đều cao to, thô kệch."
Nói rồi, gã càng lúc càng hưng phấn.
"Thất ca, ca không biết đâu, ta nhìn từ xa đã thấy tên hoàng đế nước Lộc Nguyên đẹp như tiên nữ, đáng tiếc lại là đàn ông."