Anh ta mang theo một thanh đao lớn cong như trăng lưỡi liềm với chiếc cán dài xông tới chỗ cô.
Thanh đao bất ngờ bổ xuống đỉnh đầu của Cảnh Y Nhân.
Dù vậy, bàn tay ngọc ngà đang đánh đàn của Cảnh Y Nhân vẫn không hề dừng lại.
Ngay lúc thanh đao sắp bổ xuống khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của cô thì đột nhiên khựng lại, một sợi tóc trên trán cô nhẹ nhàng chạm vào phần đỉnh lưỡi đao rồi lập tức đứt đôi, rơi xuống làn váy đang xõa tung trên nền đất của cô.
"Ngươi không sợ chết à?" Giọng tên nam nhân kia hơi thô ráp, khàn khàn mà rất ngạo mạn, có thể nói là vô cùng khó nghe. Nhưng khi giọng nói ấy kết hợp với thân thể này, sức hút nam tính lại tỏa ra rất mãnh liệt.
Cảnh Y Nhân từ từ ngước mắt lên, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô hơi tái đi, cô ngẩng đầu nhìn nam nhân đang cưỡi trên lưng ngựa trông như quỷ Dạ Xoa kia.