Đột nhiên, có một tiếng thét chói tai, đầy hoảng hốt vang lên sau lưng hai người họ.
"A! Cứu mạng!!!... Cứu mạng với!!!..."
Lục Minh và Cảnh Y Nhân đồng thời nghiêm mặt lại, đột nhiên nhìn về phía âm thanh phát ra.
Bọn họ quá quen thuộc với giọng nói này rồi.
Chỉ thấy xa xa trong lòng hồ có một người đang ngụp lặn dưới nước, hai tay liều mạng quơ quào.
Lục Minh và Cảnh Y Nhân liếc mắt một cái đã nhận ra người nọ là Tiết Phương Hoa.
Không biết nhân viên điều dưỡng của cô ta đã đi đâu rồi.
"..." Đôi mắt Lục Minh trở nên nghiêm nghị, thấy xung quanh không nhiều người, có người ở trên bờ hỗ trợ hô cứu nhưng không có ai nhảy xuống hồ.
Lục Minh biết là Tiết Phương Hoa không biết bơi.
Anh cụp mắt xuống nhìn thoáng qua người trong lòng như muốn hỏi ý kiến của cô.