Bỏ lại một câu, Lục Minh tung thanh đao trong tay cho cấp dưới phía sau rồi bế ngang Cảnh Y Nhân lên. Lúc xoay người đi, anh đồng thời lạnh lùng nhìn lướt qua Nhạc Phong, thản nhiên nói: "Giữa chúng ta vẫn còn món nợ chưa tính xong đâu."
Nói rồi Lục Minh ôm Cảnh Y Nhân nhanh chóng rời khỏi.
"..." Nhạc Phong lạnh lùng đứng tại chỗ, nhìn bóng dáng Lục Minh bế Cảnh Y Nhân rời đi, trong lòng anh ta có cảm giác thất bại không nói nên lời.
Anh ta đánh mắt liếc nhìn Thẩm Nguyệt đang đứng một bên mà gầm nhẹ: "Người mà tôi bảo cậu dẫn đến đâu rồi?"
"..." Thẩm Nguyệt khó xử nhìn ông chủ.
"Khi ngài gọi điện thoại cho tôi, đúng lúc ấy Lục Minh đã tìm... tìm tới cửa rồi. Anh... anh ta biết Nhiễm Thanh trộm đồ của anh ta nên bảo tôi chuyển lời cho ngài rằng tốt nhất hãy tiêu hủy thứ đó đi."