"..." Cho đến bây giờ Cảnh Y Nhân vẫn không biết cô đến từ quá khứ, cô vẫn tưởng mình đến đây từ một thế giới khác.
Sau khi Lục Minh xác định được rõ ràng thân phận của cô, anh vẫn không nói với cô, chính vì sợ cô suy nghĩ nhiều mà đau lòng khổ sở.
Bây giờ cho dù anh không nói, Cảnh Y Nhân nhất định sẽ nghĩ cách đi thăm dò.
Giấy không thể gói được lửa.
Lục Minh bình tĩnh nhìn cô, do dự hồi lâu mới mở miệng.
"Y Nhân! Em cần chuẩn bị tâm lý thật tốt!"
"..." Cảnh Y Nhân bình tĩnh nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lục Minh, tựa như anh sắp nói ra một chuyện cực kỳ trọng đại vậy.
Một hồi lâu sau, anh mới nói tiếp.
"Nước Lộc Nguyên đã bị diệt vong từ ba ngàn năm trước rồi, tất cả mọi người đều chết hết. Không phải em từ đến một thế giới khác, mà em đến từ một khoảng thời gian khác."
"Em đến đây từ một khoảng thời gian khác chứ không phải từ một thế giới khác đâu!"