Hoàng đế cữu cữu ôm lấy cô từ phía sau, siết chặt cô vào lòng.
Hơi thở nóng rực, giọng nói khàn khàn của hắn phả bên tai cô.
"Đừng cử động! Ngoan nào! Cứ nằm như thế này, không được cử động!"
"..." Nghe hoàng đế cữu cữu ra lệnh, cô thật sự không hề nhúc nhích.
Nhưng giữ nguyên một tư thế trong thời gian dài khiến cô cảm thấy hơi khó chịu, cô khẽ cử động thân thể một chút, liền nghe thấy tiếng hoàng đế cữu cữu đau khổ rên rỉ ở phía sau. Cô bị dọa sợ ngừng lại ngay lập tức, không dám động đậy nữa.
Tựa như mỗi khi cô cử động thì hoàng đế cữu cữu sẽ phải hứng chịu cơn đau như ngàn đao chém vào người vậy.
Rốt cuộc hoàng đế cữu cữu bị bệnh gì mà kì lạ thế?
Tại sao người không truyền thái y tới bắt bệnh?
Ngay lúc cô chuẩn bị mở miệng hỏi thì bên tai truyền tới giọng nói khàn khàn, run rẩy của hoàng đế cữu cữu, người dỗ dành cô: "Y Nhân ngoan! Đừng cử động!"