Một tay khác của cô chém về phía cổ Nhạc Phong, chỉ là, chiêu này chưa chạm đến mục tiêu đã bị anh ta giơ tay lên cản lại dễ như ăn cháo.
Cảnh Y Nhân liên tục cố gắng tấn công nhưng đều bị Nhạc Phong hóa giải.
Khi cô tức giận âm thầm nghiến răng, trong đầu chợt lóe lên một ý nghĩ.
Nhạc Phong không biết khinh công.
Võ công của Nhạc Phong tuy lợi hại nhưng anh ta chỉ có thể đánh cận chiến* bình thường.
(*) Đánh cận chiến: Đánh ở cự ly gần
Nghĩ vậy, khóe miệng Cảnh Y Nhân cong lên, cô bất ngờ lộn người ra phía sau.
Con ngươi Nhạc Phong co rút lại, sợ làm cổ tay cô bị thương nên anh vội vàng thả lỏng bàn tay đang giữ cổ tay cô ra.
Sau đó Cảnh Y Nhân dùng tốc độ sét đánh nhảy về phía tường thành.
Một giây tiếp theo, cả người cô lao xuống...
Cảnh Y Nhân định cứ thế bay xuống rồi chạy về.
Chỉ là cô vừa tung người liền nghe thấy tiếng gầm như tan nát cõi lòng của Nhạc Phong: "Đừng!"