Chú rể vội vàng chạy tới cởi áo khoác ra che kín phần thân dưới của cô dâu.
Mọi người đứng xung quanh cười ha hả.
Cảnh Y Nhân dường như vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, sau đó cô mới đờ đẫn phản ứng lại được, khi ấy cô nhận ra mình đã lột váy của cô dâu mất rồi.
"..." Chú rể đứng bên cạnh không biết nên mắng hay nên cảm ơn Cảnh Y Nhân mới đúng, đành phải ôm cô dâu về.
"..." Cảnh Y Nhân ngây người đứng tại chỗ.
Chẳng phải người ở thế giới này rất cởi mở hay sao, cô chỉ lột váy thôi mà?
Tính mạng đương nhiên là quan trọng nhất rồi...
Cổ thành này là khu du lịch, xe cộ không được dừng đỗ lâu, thế nên sau khi cô dâu và chú rể xuống xe, tài xế lập tức lái xe đi.
Chỉ là, không ai phát hiện ra váy của cô dâu bị kẹp vào cửa xe.
Xe vừa lăn bánh đã kéo cô dâu chạy theo, gây ra một trò cười như vậy.
Sau này, mỗi lần nhớ lại Cảnh Y Nhân đều ôm bụng cười lăn lộn.
Lục Minh đi tới kéo cô trở về.