Như thể nghe thấy chuyện tiếu lâm, Nhạc Phong chợt bật cười.
Bầu cử tổng thống? Anh chưa bao giờ để ý đến mấy thứ đó...
…
Khi Lục Minh trở về nhà đã là gần sáng.
Cảnh Y Nhân đang ngủ say trong ổ chăn thì đột nhiên cảm nhận được mình bị ôm vào lòng từ sau lưng.
Cô vô thức xoay người lại, tìm một tư thế thoải mái để vùi mình trong lòng Lục Minh, vươn cánh tay ôm lấy cổ anh.
Lục Minh cúi đầu khẽ hôn lên môi cô.
"Anh thật sự xin lỗi. Hôm qua tâm tình của anh không tốt nên thái độ hơi kém."
Cảnh Y Nhân ngái ngủ, đôi mắt mờ mịt nhìn anh mỉm cười: "Em hiểu mà, không sao đâu."
Tay Cảnh Y Nhân kéo cổ Lục Minh sát gần mình hơn, rồi rúc vào cổ anh tiếp tục ngủ, xung quanh đầu mũi cô tràn ngập mùi hương nhè nhẹ của đàn ông, khiến Cảnh Y Nhân cảm thấy yên tâm, thoải mái và an toàn.
Lục Minh ngẩng đầu lên ôm lấy cô thật chặt.
"Chúng ta đi nghỉ phép đi, em nghỉ học vài ngày nhé."