Sau này khi biết chuyện, mặc dù trong lòng anh ta có tiếc nuối nhưng cũng chưa nổi cơn sóng cuộn nào cả.
Vậy mà vừa rồi chỉ vì một sự ghét bỏ, vì một câu nói của cô mà anh ta mất khả năng khống chế cảm xúc.
Anh ta sẽ hôn cô, xem cô có thể ghê tởm đến mức nào.
Nếu nụ hôn của anh ta làm cô khó chịu, thì anh ta sẽ làm cô khó chịu đến chết...
Chỉ cần có thể làm bất cứ người nào của nhà họ Lục khó chịu thì anh ta đều thỏa mãn.
Chỉ là, anh ta chẳng thể ngờ, trong lòng mình giờ phút này lại thật sự trống rỗng.
Nụ hôn này như độc dược xé ruột xé gan vậy, nó làm trái tim anh ta run rẩy nhưng anh ta lại luyến tiếc không muốn rời đi.
Anh ta chưa bao mâu thuẫn như giây phút này.
Anh ta muốn nói cho cô biết, nếu không phải vì tên Lục Minh kia thì cô vốn thuộc về anh ta rồi.
Là do người đàn ông kia đã đoạt đi tất cả mọi thứ của anh.
Cô là người phụ nữ của Lục Minh nên cô phải chịu trừng phạt.