"Ha ha!" Cảnh Y Nhân cười khanh khách.
Lục Minh bế cô tựa vào xe để mở khóa, rồi anh mở cửa ra, nhẹ nhàng đặt cô xuống ghế sau.
Anh hạ lưng ghế sau nằm ngang, không gian trống phía sau tạo thành một chiếc giường.
Anh lấy một tấm chăn mỏng đắp lên bụng cô.
Rồi anh đóng cửa xe lại, vòng ra phía trước nổ máy….
…
Đây là lần thứ ba di động của Nhiễm Thanh vang lên.
Nhìn lên mặt bàn, trên màn hình điện thoại đang rung rì rì hiển thị hai chữ "Nhạc Phong", trong lòng cô chợt dâng lên một nỗi sợ hãi không tên.
Cô không ngờ Nhạc Phong lại biết chuyện cô ra tay với Cảnh Y Nhân nhanh như vậy.
Thấp thỏm, do dự hồi lâu, cuối cùng cô vẫn nghe máy.
Nhiễm Thanh còn chưa kịp mở miệng giải thích, điện thoại đã truyền đến giọng nói lạnh băng của Nhạc Phong: "Đến phòng tôi!"
Anh ta lạnh lùng thốt ra ba chữ rồi cúp điện thoại.
Ngay cả cơ hội mở miệng giải thích anh ta cũng không trao cho cô.