Cô bé ôm lấy cổ anh, bĩu môi: "Đâu có, cháu chỉ hỏi... một, hai, ba..." Cô bé bắt đầu giơ ngón tay ra đếm, sau đó xòe cả mười đầu ngón tay ra: "Cháu chỉ hỏi một ngày mười lần thôi mà."
"..." Lục Minh cười vang.
Sau đó, bàn tay ngà ngọc thon dài của người phụ nữ xoa nắn cánh tay của hoàng đế.
"Hoàng thượng, chắc người đã mệt lắm rồi! Chỗ thần thiếp đã chuẩn bị sẵn rượu và thức ăn ngon, hoàng thượng đi tắm rửa trước đã, xin cứ giao tiểu công chúa cho thần thiếp."
Nói rồi người phụ nữ duỗi hai cánh tay về phía anh.
Lục Minh sầm mặt lại, anh nghiêng người, tránh được động tác của người phụ nữ kia mà không để lại dấu vết.
"Trẫm không mệt! Đêm nay trẫm muốn dạy tiểu công chúa chơi cờ, không thể tới chỗ Tiêu phi được. Những ngày qua đã làm phiền Tiêu phi chăm sóc công chúa giúp trẫm, nàng cũng đã mệt rồi, sớm trở lại nghỉ ngơi đi!"
Nói xong, hoàng đế ôm tiểu công chúa đi vào phủ đệ công chúa.