Cô nhìn qua cửa sổ, dọc đường đi, gần như cách vài giây lại thấy dòng chữ "Y Nhân sinh nhật vui vẻ".
Trong lòng Cảnh Y Nhân càng khó chịu hơn.
Cô cúi đầu ngồi trên xe không động đậy, Lục Minh đi đâu mà cô cũng không biết.
Có phải anh đã nhận tội thay cô không? Chẳng may anh không trở về được thì sao? Liệu anh có phải ngồi tù không?
Nghĩ tới nghĩ lui, trong lòng Cảnh Y Nhân vô cùng hoang mang, lo lắng.
Lại thêm ở bên ngoài, qua bất cứ đâu cũng thấy mấy chữ "Y Nhân sinh nhật vui vẻ", cùng sự ồn ào, vẻ mặt ngạc nhiên, ước ao của mọi người, hoàn toàn tương phản với vẻ lạnh lùng của Cảnh Y Nhân đang ngồi trên xe.
Viền mắt cô không kìm chế được mà đỏ hoe.
Lúc xe về đến biệt thự đã là 2 giờ chiều, là thời điểm nóng nực nhất.
Cảnh Y Nhân hồn vía như lơ lửng trên mây, bước xuống xe trở về phòng, quản gia Ngô cung kính đón tiếp ở cửa.