"…" Cảnh Y Nhân ngơ ngác lắc đầu.
"Biển số xe mà cô vừa nói chính là biển số xe của chồng cô, cậu Lục đây."
Nghe vậy, con ngươi Cảnh Y Nhân bỗng co rụt lại, cô mở to mắt nhìn Lục Minh.
Lục Minh vẫn ung dung bình thản, lười nhác ngồi tựa vào ghế sô pha, vắt chéo chân, hai tay đan vào nhau.
Lúc người đội trưởng đặt câu hỏi, thư ký đội cảnh vệ cũng đồng thời vừa ghi biên bản, vừa ghi âm tất cả những lời Cảnh Y Nhân đã nói.
"Cô Cảnh, có người nghi ngờ cô không phải là Cảnh Y Nhân trước kia, mà là đồng bọn của thủ phạm. Chuyện này có liên quan tới vấn đề an ninh quốc gia, bởi vậy chúng tôi cần lấy máu của cô để xét nghiệm ADN."
"Tôi là ai tại sao phải chứng minh cho người khác biết?" Cảnh Y Nhân quát lên. Việc này quá hoang đường và nực cười, đặc biệt đó còn là để chứng minh cho Lý Đồng thấy.