Ngay lúc Cảnh Y Nhân định thổi tiếp, Lục Minh vội ngăn cô lại: "Được rồi! Đừng thổi nữa..."
Anh còn chưa nói hết lời, đột nhiên "rầm" một tiếng, cửa phòng bật tung ra.
Một cái... Không! Là một con chó Great Dane với cái đầu to bằng đầu Cảnh Y Nhân đang nhào về phía họ.
Lục Minh hoảng sợ lập tức ôm lấy Cảnh Y Nhân né tránh, giải thích: "Đây là còi gọi chó, chỉ có chó mới nghe thấy thôi."
"..." Cảnh Y Nhân lần đầu tiên nghe thấy thứ này.
Chú chó Great Dane lượn quanh Lục Minh thở hồng hộc, vươn dài đầu lưỡi liếm cái mũi của mình rồi rụt lại.
Nó có vẻ rất thích mùi hương trên người anh, liên tục ngửi hít bên chân anh.
Hai chân nó lùi về phía sau, ngẩng cao đầu nhìn Cảnh Y Nhân đang được Lục Minh ôm trong lòng.
Một đôi mắt tròn vo nhìn Cảnh Y Nhân, hai chân trước nhảy lên bám vào đùi cô, vươn đầu lưỡi thở phì phì về phía cô.
Lục Minh nhíu mày, gầm nhẹ một tiếng: "Ra ngoài."