Đúng như cô dự đoán, toàn là máu!
Cảnh Y Nhân lay lay Cảnh Hi trên người mình, gọi nhỏ một tiếng: "Cảnh Hi!"
Cảnh Hi nằm trên người cô không có phản ứng lại.
"Cảnh... Cảnh Hi." Cảnh Y Nhân lại gọi nhưng cậu vẫn không hề động đậy.
Lý Lộ tuy bị kinh hoảng nhưng cũng không đến nỗi mất lý trí, thấy Cảnh Hi nằm bất động trên mặt đất, đầu chảy đầy máu, mắt cô ấy đỏ hoe vì đau lòng, cấp tốc lao tới đẩy kệ thép ra.
Nhưng kệ thép thật sự quá nặng, sức con gái lại có hạn, cô ấy xê dịch kệ thép vô cùng khó khăn và trầy trật.
Ánh mắt sắc bén của Cảnh Y Nhân hung hăng ném về phía Cảnh Triệt đang đứng ngây người vì hoảng sợ.
Anh ta giật mình đứng đó như trời trồng, không hề nhúc nhích.
Cảnh Y Nhân thấy Lý Lộ không thể xê dịch nổi chiếc kệ, Cảnh Triệt lại choáng váng chỉ biết đứng tại chỗ, cô nhấc chân hung hăng đá mạnh kệ thép một cái, chiếc kệ lập tức bị xô đổ sang bên cạnh.