Lục Minh từ nhà vệ sinh đi ra, quanh hông quấn một chiếc khăn tắm, nước trên tóc anh chảy nhỏ giọt, rơi trên vai anh, trượt xuống ngực.
Vóc dáng hoàn mỹ, cơ bụng khêu gợi, rãnh chữ V gợi cảm, khắp cơ thể không có một vết sẹo nào.
Cảnh Y Nhân đang tựa ở khung cửa ban công, nhìn thấy thân hình ấy mà có chút thất thần.
Cô cũng chỉ dám quang minh chính đại ngắm nhìn Lục Minh như thế thôi.
Lục Minh cười với cô vô cùng quyến rũ: "Muốn ăn không? Nước miếng sắp chảy ra rồi kìa."
Cảnh Y Nhân phát hiện mình vừa thất thần, ngượng ngùng cúi mặt xuống.
Lục Minh bước đến trước mặt cô, kéo cô vào lồng ngực, giọng nói thì thào khêu gợi, hơi thở ấm áp của anh phả vào tai cô: "Lát nữa cho em đồ tốt, nhanh đi tắm rửa đi ~"
Tuy ngoài miệng Lục Minh nói như vậy, nhưng cánh tay ôm cô lại không chịu buông ra, hít hà tận hưởng mùi thơm trên cơ thể cô.