Sau đó dẫn Cảnh Y Nhân đến tấm gương chạm đất trước tủ quần áo, để cô tự ngắm bản thân.
"Đúng là quá đẹp!"
Cảnh Y Nhân nhìn mình trong gương, kéo kéo chân váy: "Có phải quá lộ không?" Cái váy này chỉ hơi dài qua mông cô một chút xíu.
Trợ lý thư ký lắc đầu: "Đây sao gọi là lộ được! Vừa đẹp thôi! Cô xem, chân cô vừa thẳng lại vừa trắng, không để hở ra thì mới tiếc đó! Cô lại không dùng giày cao gót, lần sau mà đi giày cao gót vào càng đẹp hơn, đương nhiên như thế này cũng không ảnh hưởng gì."
"…"
Rồi cô thư ký hưng phấn lôi Cảnh Y Nhân tới trước ghế sô pha, bày hết tất cả những thứ mà cô ta vừa mới mua lúc nãy ra.
"Đây là khoai tây chiên giòn. Đây là que bánh quy nhúng sô cô la. Còn có bánh nếp vị matcha mà tôi thích nhất nữa, còn có cái này, đây là nước chanh, nhưng không giống nước chanh bình thường, uống ngon chết đi được."
"…" Trợ lý thư ký khua chân múa tay nói, đâu có giống mua cho Cảnh Y Nhân ăn, mà toàn là đồ ăn vặt cô ấy thích.