Trái tim Lục Minh chớp mắt liền tan chảy, anh dịu dàng chăm chú nhìn khuôn mặt của cô.
Anh nghiêng người, hôn lên trán, mí mắt cô, cả đầu mũi thanh tú và đôi môi mềm mại của cô.
Ngày hôm nay có thu hoạch bất ngờ như vậy, khiến anh vừa mừng lại vừa sợ.
Đêm đã về khuya, Cảnh Y Nhân đã rơi vào giấc ngủ sâu.
Lục Minh từ trên giường bật dậy đi tắm nước lạnh một cái, rồi trở lại trước màn hình máy tính tiếp tục làm việc. Anh còn sợ nếu cứ ôm ấp cô thêm nữa, thì chút ý chí mỏng manh còn sót lại cũng bị đánh tan.
Sáng sớm hôm sau, Lục Minh bị từng hồi rưng rức nức nở đánh thức.
Đôi mắt lười biếng mở ra, mơ hồ trong tầm mắt xuất hiện bóng lưng một người phụ nữ mặc áo ngủ dần dần trở nên rõ ràng.
Cảnh tượng Lục Minh nhìn thấy chính là Cảnh Y Nhân mặc bộ đồ ngủ hình gấu con thường ngày, ngồi bên đầu giường, tay vò vò cái chăn, bờ vai nhỏ xinh run run, khóc thút thít.