"Ư… ưm…" Cảnh Y Nhân còn chưa nói xong thì môi đã bị bịt kín.
"Ưm… hiện giờ cháu… muốn đi ngủ… Ưm! … Cậu lại bắt nạt cháu… Cháu sẽ cắn cậu đó."
Lục Minh nhếch môi cười khẩy: "Cô thử cắn xem nào." Nói rồi anh lại bịt kín môi cô.
"…"
Cảnh Y Nhân không biết mình ngủ từ lúc nào, cô chỉ biết trước khi cô ngủ thì bờ môi của Lục Minh vẫn chưa rời khỏi người cô.
Hôm sau vừa tỉnh dậy, cô phát hiện áo ngủ của cô bị mở ra.
Trên cổ, trên ngực đều có dấu vết hồng hồng, Cảnh Y Nhân giật mình bật dậy khỏi giường, lao tới nhà vệ sinh.
Cô cởi áo ngủ, đứng trước gương săm soi, không chỉ có ngực, cổ, mà cả người cô, ngay cả sau lưng, bả vai đều có dấu hồng hồng, còn có cả dấu răng nữa.
Trong nháy mắt, Cảnh Y Nhân bừng bừng lửa giận, cô hoài nghi là tối qua rốt cuộc Lục Minh có ngủ hay không, hay là gặm cô suốt cả đêm?