"Chúng ta về nhà được không?"
Cảnh Y Nhân nhìn thẳng vào mặt Lục Minh, sau đó gật đầu.
Động tác nhỏ này của cô giúp lông mày Lục Minh giãn ra, trong lòng lại càng thêm dịu dàng, anh quấn lại áo khoác trên người cô để che kín phần da thịt cô bị lộ ra ngoài.
Sau đó bế ngang cô lên.
Lục Minh mới đi được một bước liền nhìn đám cảnh sát đang đứng ở cửa, tầm mắt lạnh lẽo nhìn vào tên mập Trần Nam đang trốn cạnh bàn, thờ ơ ném ra một câu: "Tôi muốn một cánh tay của hắn. Còn lại đều mang hết đi."
Một câu nói của Lục Minh làm tất cả mọi người rùng mình.
Đội trưởng đội cảnh sát đưa tay lên, để mấy đồng chí cảnh sát đứng ở cửa nhường đường cho anh ra.
Anh chỉ bỏ lại một câu rồi bế Cảnh Y Nhân ra khỏi nhà hàng.
Phía sau truyền tới một tiếng kêu thảm thiết như tan nát cả cõi lòng...
…