"Ông đây chẳng phải đang giúp cậu ta có cớ để ly hôn sao, cậu ta cảm ơn ông đây còn không kịp ý."
Nói rồi khuôn mặt thối tha ghê tởm của Trần Nam dí sát tới mặt của Cảnh Y Nhân.
"…" Cảnh Y Nhân không chịu được bị vấy bẩn như vậy, bàn tay nắm lấy dĩa ăn ác liệt đâm về phía cổ họng của mình…
Trong lòng cô thấy không cam lòng. Cô thật sự rất vất vả mới có thể sống lại, lẽ nào phải chết ở đây sao...?
"Chúng mày ai dám động vào cô ấy thử xem." Một giọng nói lạnh lẽo, bén nhọn như băng lạnh tựa như được truyền tới từ địa ngục vang lên, giọng nói ấy không lớn nhưng vẫn có đủ lực uy hiếp.
Tất cả đều sững sờ, theo bản năng quay đầu lại nhìn.
Trong nháy mắt khi hai người đàn bà khốn kiếp kia nhìn thấy Lục Minh, cả hai đều ngây người đứng hóa đá tại chỗ, không dám làm ra bất cứ cử động nhỏ nào.
Còn tên mập Trần Nam dù đã nghe thấy tên của Lục Minh nhưng chưa từng nhìn thấy anh.