"Vì nước, vì nhà, vì phụ hoàng, vì huynh đệ, vì ngàn vạn dân chúng của nước Chu, hi sinh hạnh phúc của một mình bản công chúa đổi lại sự yên ổn trong mấy năm có đáng là bao? Ta tin chắc, chỉ cần cho nước Chu thêm mười năm nữa, không, năm năm nữa, phụ hoàng nhất định vẫn còn có thể kiên trì, đến lúc đó ngũ đệ cũng đã trưởng thành, nó sẽ hiểu trọng trách mà mình đang mang. Cho dù cuối cùng nước Sở không chịu tha cho nước Chu ta mà xuất binh xâm phạm, cũng sẽ không đến nỗi ta không có chút hi vọng thắng nào, càng không thể nào thua đến mức nước mất nhà tan được."
Tiểu Đậu khóc không thành tiếng.