Tư Chính Đình có chút lo lắng, anh cau mày do dự mấy lần, rốt cuộc không nhịn được mà đẩy cửa đi vào.
Chứng kiến tình cảnh bên trong, anh lập tức sững người.
Trang Nại Nại đã ngủ rất sâu, đầu của cô tựa vào thành bồn tắm còn cơ thể thì chậm rãi chìm xuống. Lúc Tư Chính Đình đi vào thì cũng đúng lúc mà cái đầu nhỏ của cô trượt xuống theo!
Trái tim của Tư Chính Đình cứng lại, anh nhanh chóng vọt lên ôm lấy cô!
Trang Nại Nại thì chẳng có bất cứ phản ứng nào, ngủ đến ngon lành.
Tư Chính Đình: "..."
Anh có cảm giác trái tim của mình vẫn nhảy loạn trong lồng ngực, một màn vừa rồi quả thực khiến anh sợ hãi.
Tư Chính Đình hít sâu một hơi để ổn định lại hô hấp của mình rồi mới ôm cô lên, sau đó cẩn thận bế về giường.
Anh nhấc chăn lên đắp kín lại cho cô, còn bản thân thì ngồi ở mép giường nhìn cô. Bỗng anh đột nhiên cúi đầu xuống rồi thì thầm vào tai cô: "Nại Nại, em có thích cái giường này không?"
***