Tư Chính Đình thật sự rất tức giận, anh vừa mới bước chân vào hội trường đã trông thấy đám phóng viên kia công kích Trang Nại Nại. Mà cơ thế yếu đuối của cô bị những sự công kích của đám người này làm lảo đảo.
Bình thường cô là người lanh lợi đáng yêu, thế nhưng sự yếu đuối lúc này của cô lại đâm thẳng vào lồng ngực của anh, khiến anh không kịp nghĩ nhiều mà dứt khoát xông lên. Anh đẩy những phóng viên kia sang một bên, sau đó ôm lấy cô vào lòng thật chặt.
Tư Chính Đình có thể cảm nhận được từng tế bào của người trong lòng đang run lẩy bẩy, bộ dáng kia khiến anh thương xót đến mức chỉ hận không thể đem những người bắt nạt cô lúc này biến thành bột phấn!
Một người lạnh lùng luôn luôn tự giữ mình như anh mà vào lúc này cũng không nhịn được nữa, anh đã nổi giận. Mà lửa giận của anh đã phát ra khiến tất cả mọi người có mặt ở đây đều khiếp sợ, tất cả các phóng viên đều run lên, đứng im tại chỗ nhìn anh.