Về phần Trang Nại Nại, cô vừa hô xong thì cũng thấy xấu hổ, thế nhưng cậy da mặt bản thân dày nên vẫn cố đứng đó nhìn phản ứng của Tư Chính Đình.
Biểu cảm của Tư Chính Đình vẫn chẳng chút thay đổi như trước, thậm chí đám người xung quanh dù não đang xoay đến điên cuồng cũng chỉ dám cúi gằm mặt, như thể bọn họ không hề nghe thấy hai vợ chồng nhà này chít chít meo meo với nhau.
Tay của Tư Chính Đình siết chặt cà vạt của mình, tiếp đó là ngẩng đầu lên rồi bĩnh tĩnh nói một câu.
"Cám ơn!"
Dứt lời, anh khom lưng chui vào xe, bộ dạng lịch sự lại cao quý.
Lập tức, tất cả các vệ sĩ đều nhất loạt chui lên xe, chiếc xe lăn bánh. Tư Chính Đình ngồi ở băng ghế đằng sau không hề nhúc nhích.