Lúc Trang Nại Nại đi tới chỗ Tư Chính Đình, anh đang hờn dỗi nhìn chằm chằm vào màn hình, bình tĩnh gõ vài cái lên bàn phím, nội dung hiển thị trên màn hình liền biến mất. Sau khi Trang Nại Nại rót nước xong trở lại giường, anh lại gõ vài cái, nội dung hiển thị trên màn hình lại xuất hiện. Đó là một khung chat, xung quanh đen nhánh, ở giữa có font chữ màu trắng, nhìn rất quỷ dị. Nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện, cái font chữ màu trắng đó, là nội dung tin nhắn trên điện thoại của Trang Nại Nại.
Lúc này, Tô Cẩm Huy đã trả lời tin nhắn, [Ngày mai lãnh lương, vậy trưa mai thế nào?]
May mà Trang Nại Nại khá có lương tâm, [Buổi trưa em có hẹn với người khác rồi, buổi tối đi.]
[Được, anh chờ tin của em.]
Nội dung trò chuyện đến đây kết thúc, nhưng mắt Tư Chính Đình vẫn còn nhìn chằm chằm bốn chữ "mời anh đi ăn".