Tiếng bước chân ngày càng gần hơn.
Trang Nại Nại sửng sốt, từ trong gương nhìn thấy Tư Chính Đình lạnh mặt đi tới sau lưng cô. Trang Nại Nại mở đôi mắt đỏ bừng nhìn anh, đang suy nghĩ phải nói như thế nào để cho qua chuyện vừa rồi, thì thấy anh đột nhiên cúi người xuống.
Sau đó, cô đã bị Tư Chính Đình ôm lên.
Trang Nại Nại sợ ngây người, Tư Chính Đình… muốn làm gì?
Tư Chính Đình ôm cô nhẹ nhàng đặt lên giường, sau đó nắm lấy mắt cá chân của cô. Tiếp đó, anh mở cái chai nhỏ trong tay ra, mùi dầu lập tức xông ra.
Trang Nại Nại đứng hình, này… sao có thể?
Trong lúc cô đang xoắn xuýt, Tư Chính Đình đã nhỏ hai giọt tinh dầu lên mắt cá chân cô, rồi đặt bàn tay to ấm áp lên đó bắt đầu xoa bóp.
Quả nhiên là như vậy!