Tư Chính Đình gật đầu, sau đó cầm điện thoại lên đi ra ngoài gọi điện cho bác sĩ gia đình, lúc quay lại thì tìm trong túi đen, lấy ra một viên thuốc, đọc kỹ hướng dẫn rồi đưa cho cô: "Uống đi."
Trang Nại Nại: "..."
"Em có thể..." Bốn chữ "không uống được không" khi nhìn đến khuôn mặt không cảm xúc gì của Tư Chính Đình, thì nghẹn lại ở cổ họng.
Hu hu hu, người đàn ông này thật đáng sợ.
Cô cầm lấy viên thuốc, cắn răng bỏ vào trong miệng uống, sau đó thì ngoan ngoãn nằm xuống.
Điện thoại của Tư Chính Đình lại vang lên, là tổng giám đốc của tập đoàn Đế Hào, cho dù là cuối tuần thì anh cũng vẫn rất bận rộn.
Tư Chính Đình ra ban công nghe điện thoại, Trang Nại Nại liền từ trên giường nhảy xuống, mở thùng rác ra, định nhổ viên thuốc đang ngậm trong miệng ra.
Hừm, rất là đắng đó!